Thy Nga – new me, myself and I

Mọi người lần lượt nói gì với tôi đi?

  • Em vẫn xinh đẹp, thông minh, sắc sảo thế nhé, nhưng đừng sắc sảo với chúng tôi.Những ngày 35 tuổi.
  • Unique, tôi nghĩ em là sự độc đáo duy nhất.
  • Cũng không hẳn là cá tính, nhưng Thy Nga làm mọi việc theo cách em nghĩ, theo điều mà em tin cậy.
  • Em đã ở bên tôi những ngày gian nan.
  • Em đã cư xử thật phũ phàng, nhưng có lẽ nhanh chóng vậy cũng tốt, để chúng ta không mất thời gian cho các việc mà không thực sự là thế mạnh.
  • Mong em tiếp tục việc chúng tôi đang làm, đã đến lúc em cần làm việc này vì cộng đồng quanh em.
  • Rủi ro sẽ có thôi, nhưng sẽ không nhiều bằng niềm hạnh phúc khi em làm việc em đam mê.
  • Em hãy giữ mình trung lập nhé.
  • Thông minh lắm, cách chun mũi, cách em cười, lúc thì nghẹo đầu như thế, nhẹ nhàng như thế rồi quyết liệt như thế, quyền biến đạt được thỏa thuận nhanh chóng thế.
  • Con phải ăn nhiều đừng bỏ bữa, phải nghỉ ngơi sớm hơn.
  • Mẹ lười biếng nhõng nhẽo nhất quả đất, mỗi tối con đều đắp chăn và để nước cho mẹ uống, con lo là khi không có con mẹ có tự lấy nước uống được không.
  • Chỉ cần em vui thôi.
  • Chỉ nghĩ đến chuyện có mấy nhân bản của Sếp đi quanh phòng là đã thấy hoang mang rồi.
  • Tôi không dễ chịu với em chút nào, em khó hiểu đồng bóng, hay thay đổi, nhưng cũng có nhiều việc thay đổi đã làm tốt lên.
  • E khó tính quá, e lơ đễnh quá, em cầu toàn quá, em dễ thay đổi quá, rồi em kiên định quá
Một bài thơ không mô tả được nhà thơ, một bài hát không thể nói lên phong cách của nhạc sỹ, một bức tranh không nói hết tinh thần của họa sỹ… phải đến, nhìn, cảm và nhận.
Sau khi ngửi rất nhiều loài hoa, thì có thể ta mới biết mình yêu hoa hồng nhất.
Đời về cơ bản là Đẹp, nhưng chúng ta thường né tránh những góc nhìn trực diện, chúng ta chỉ nghe những gì chúng ta thích nghe, còn phần lớn chúng ta lảng tránh, chúng ta e ngại, chúng ta nghe ngóng, chúng ta che dấu suy nghĩ, che dấu bản chất. Cái gì thì nó vẫn cứ là thứ đó thôi, và thật không dễ gì nhìn ra một bức tranh toàn cảnh.
Trên cơ sở trí tuệ, tôi thích những người tự do, tự do thể hiện, tự do biểu lộ, tự do diễn đạt, tự do im lặng, tự do lên tiếng. Có người dùng ngôn từ, có người dùng bút vẽ, có người lên sân khấu, có người dùng tiếng ca, có người miệt mài với những con số, có người vùi mình trong phòng thí nghiệm….
Hạnh phúc vốn có thể đơn giản và dễ dàng, chỉ có con người làm nó thành phức tạp, vốn dĩ con người là bậc thầy trong việc tự tạo ra những đau khổ cho chính mình, bởi những mong ước ngoài năng lực.
Hạnh phúc thực sự chỉ đến khi chúng ta từ bỏ mọi ước muốn điều khiển cái này cái khác.
Tựu trung, điều đơn giản nhất lại ngọt ngào trí tuệ và thanh khiết nhất.
Bạn chỉ có thể cảm nhận mình rơi sâu vào niềm an vui như bước vào một trò chơi vô tận.
Đó là một cuộc chơi vĩnh cửu. Với trò chơi trời cho ấy, làm sao chúng ta có thể điều khiển, sắp xếp?
Hãy cứ tự do cảm nhận, tự do là mình, tự do độc đáo, tự do nổi bật, tự do kín kẽ.

 

Năm mới đến, bao dung và yêu thương, khát khao hiểu biết và tự do, mỗi ngày lại kéo mình về trống rỗng để rồi lại đổ đầy bởi những niềm vui mới.
Cảm ơn mẹ cha cho cuộc đời, cảm ơn những sự không phù hợp ra đi nhanh chóng, để nhường chỗ cho những tinh túy, sinh ra là để thành những mảnh ghép của nhau.
Cảm ơn tất cả đã ở bên, đã yêu thương, đã hạnh phúc khi có tôi hiện diện, đã đón nhận tôi với tất cả niềm trân quý, cho tôi được trải đầy tình yêu thương của mình, với cuộc sống, với công việc. và tôi được là tôi như tôi vẫn là.

Như ngày và đêm, như sáng và tối, như nhịp điệu lúc nhanh lúc chậm, lúc gần lúc xa, tâm linh rộng mở, tự do dẫn dắt tôi gặp những điều tuyệt vời, những người nhiều thú vị

Thy Nga, tháng 04.2022.