Những dòng chữ 10 năm trước sáng nay hiển hiện. Tròn 10 năm trên hành trình nhận biết sâu sắc về cuộc đời. Thật kì lạ là những gì ngày đó viết, hiện rõ trong hôm nay, tôi tin vào ngôn ngữ kì diệu, tôi tin vào hành trình tu luyện trong đời sống, tôi tin vào thực hành lâm linh, khổ hạnh và khắc kỉ. 10 năm từ ngày chọn bắt đầu “câu chuyện của Cánh Bướm, của Nhộng biến thành Ngài, của chọn tái sinh”.
10 năm khắc kỉ, 10 năm cầu người không bằng cầu chính mình, tôn quý đến từ thực học. 10 năm chọn lọc. 10 năm buông nuông chiều vật chất hiện hữu để nhận nuông chiều tinh thần. Cô con gái của ông Trùm, từ công chúa thành công chúa Cá gỗ, mạnh mẽ từ tinh thần.
Trích đoạn viết cho Thư, phần đã chọn đăng trên Facebook năm đó:
Một tuổi thơ nhiều yêu thương bù đắp, sách, và nhạc là ánh sáng, mang đến cho mẹ của e niềm tin, hi vọng. Trong tiếng gió, tiếng cá quẫy đuôi dưới khe sâu, những nụ anh đào nở rộ buông đôi cánh dập dờn trên sóng nước, một vũ trụ trong trẻo bừng thức nơi vạn vật hữu linh, mở ra khung trời tuyệt đẹp, về một ngày, sẽ làm được điều gì đó thật khác, cho những em bé giống như mẹ của em đã từng*, để mang hạt giống niềm vui gieo mầm khắp chốn.
Ước mơ vẫn từng ngày, từng ngày nhắc nhở rằng phải làm gì đó, dù có những thời điểm bị che khuất như những ngày mưa như hôm nay, người ta ko thể nhìn thấy áng mây xanh trên kia, thế nhưng vẫn đang ở đó. Chậm rãi nhưng rõ nét về những điều mẹ của em phải làm, đi rồi sẽ đến.
Ngày mưa đẹp trời, chúng ta, mỗi người mỗi bước chân, mỗi con đường, gắn kết bên nhau, hạnh phúc, với tình yêu và ước mơ.
“Chở hồn người vào dòng suối mát
Chở thật thà vào lòng dối trá
Và nhạc hoa xin tạ chút ơn…”
14.8.2014
Cảm ơn người bên tôi năm đó với rất nhiều niềm trân trọng, chúng mình đã lưu giữ lại hình ảnh mùa thu của 10 năm trước.