Cuốn sách giống như tập “lưu ảnh ký” ghi lại mỗi ngày, mỗi sự kiện, những suy nghĩ cá nhân với xúc cảm ngọt ngào và tư duy mạch lạc từ những trải nghiệm trong quá trình làm công việc phát thanh viên. Cuốn sách bắt đầu từ những đề tài rất “mộc”, như căn bếp gia đình, ký ức từ cuốn album ảnh, một chút xốn xang giữa mùa ngâu Sài Gòn, hay sự háo hức trước một thành phố mới, và tác giả cũng không ngần ngại chia sẻ cả những tai nạn nghề nghiệp như ở Bản năng của sự thay đổi, Phải hiểu luật pháp trước tiên, hay tự chất vấn sự vô tâm, vô tư tuổi trẻ.
Được xuất bản vào mùa thu 2020, mùa của nhiều cảm xúc, dường như càng làm tăng thêm tâm trạng của người đọc. Đã rất nhiều độc giả đã gửi những phản hồi của mình về cho tác giả, chia sẽ những suy nghĩ của bản thân cũng như cảm ơn vì đã khiến họ được đồng cảm. Một trong số đó có chị Nguyễn Thy Nga – Tổng giám đốc V-Startup Việt Nam, chị là một trong những độc giả đầu tiên của “Góc Phần Tư – Nỗi buồn nuôi ta khôn lớn”, đã gửi lại review của mình. Cùng đọc những phản hồi từ chị in trên bìa 4 của Sách:
“Bạn chắc đã nghe đến góc phần tư cái bánh, góc phần tư căn nhà vậy đã bao giờ bạn nghĩ đến góc phần tư cuộc đời?
Tôi vẫn thường đọc sách, từ sở thích rồi giờ thành thói quen, một ngày tình cờ được một người em giới thiệu nhân lúc cũng đang ở nhà vì cách li nên muốn đọc thử “Góc Phần Tư – Nỗi buồn nuôi ta khôn lớn”
Cuốn sách cho tôi liên tưởng và bất giác nghĩ rằng: “góc phần tư đó cũng giống như một phần của bức tranh, muốn vẽ gì lên đó là quyền của mỗi người. Đó là góc phần tư đầu tiên của cuộc đời, là những tháng năm của tuổi trẻ, là những ước mơ, hoài bão, tình yêu, cố gắng theo đuổi, là sự mơ hồ, chênh vênh, là những thứ không định nghĩa được. Dù mỗi chúng ta có một cuộc sống riêng nhưng tuổi trẻ của tất cả vẫn sẽ có cái khung chung, ở đó là những vị ngọt bùi, cay đắng mà chỉ tuổi trẻ mới nếm được, là sự bắt đầu của nhiều thứ. Từ đó, tôi dám chắc “góc phần tư” đầu của tác giả ở đây cũng có những câu chuyện mà khi đọc bạn cũng sẽ thấy mình đâu đó.”
Đặc biệt, bản thân tôi ấn tượng với câu chuyện mà tác giả nhắc đến trong cuốn sách đó là: “ước mơ của trẻ con đôi khi thật nguy hiểm. Chỉ vì muốn mình biết gì và khao khát gì quá sớm mà đánh mất đi một thời thơ ấu. Mong sao lớn thật nhanh và già thật gấp để sở hữu điều mình mong muốn trong đời”. Bỗng dưng bản thân tôi như đứng lại khi đọc những dòng từ ngữ này và lại suy nghĩ về những ngày tháng ấy. Thú thật, phải chăng tôi là một trong số những đứa trẻ đấy? Chỉ mãi ước mình chóng lớn mà bỏ đi những giây phút đẹp nhất của cuộc sống ấu thơ. Khi lớn hơn tôi đã phần nào hiểu thấu được điều đó và giờ đây chỉ còn lại sự tiếc nuối và chút hối hận.
Cuốn sách chấp bút bởi Trọng Huy – một tác giả trẻ nhưng đã bôn ba nhiều nơi, gặp nhiều chuyện khác nhau trong cuộc sống. Cốt truyện có lẽ cũng không quá mới mẻ nhưng nó cuốn hút tôi bởi sự mộc mạc, đơn giản, đời thường mà gần gũi với bản thân đến lạ, phải chăng đọc cuốn sách này giống như lắng nghe tâm sự từ một người bạn , một người đã đi qua và trân quý từng khoảnh khắc, để kể lại với những cảm xúc vẹn nguyên, và tự an ủi mình rằng “Ồ hóa ra không phải mình mình gặp những chuyện đó”. Thay vì cứ mệt mỏi ủ rũ thì hãy coi như đó là một phần gia vị mà chúng ta phải nếm trải, để những góc phần tư tiếp theo của chúng ta dù có thể sẽ nếm những mùi vị dễ chịu hay khó chịu hơn thì cũng dễ mỉm cười và hạnh phúc vì mình đã tô những gì lên đó”.